Cuộc cách mạng trong âm nhạc của Andy McKee

Từ Metallica tới Michael Hedges
Hội chợ nhạc acoustics 2014 (ACOUSTIC EXPO 2014): Như những gì một “ngôi sao” luôn hướng đến, Andy McKee là một trong những người khiêm tốn nhất, sáng tạo nhất, chăm chỉ nhất và vô cùng tài năng, anh luôn đặt sự khiêm nhường vượt canadian pharmacy oxandrolone lên trên “hào quang” của bản thân. Sau khi đạt được những bước tiến lớn trong suốt 20 năm từ khi bắt đầu chơi nhạc, và phát hành album đầu tay “Nocturne” vào năm 2011, Andy trở nên im hơi lặng tiếng hơn; chuyển từ việc “cố gắng kiếm tiền” sang lưu diễn khắp thế giới và có một cô con gái được đặt tên theo một tác phẩm của anh: Rylynn.

Sau sự thành công của đĩa đơn mới phát hành, Mythmaker, hiện tại là thời điểm tốt để mở ra một cuộc cách mạng âm nhạc của một trong những người tiên phong trong dòng acoustic hiện đại.

Andy McKee-630-80
Andy McKee tại concert ở hội trường Bourbon Street Music, Sao Paulo, Brazil

– Anh đã từng nói về tình yêu âm nhạc từ khi còn rất trẻ, nhưng anh có nhớ ban nhạc/nghệ sĩ đầu tiên nào đã thu hút anh và khiến anh muốn trở thành một nhạc sĩ không?

– Đó chắc chắn là Eric Johnson – khi tôi nghe một phần của “Cliffs of Dover” trên radio vào năm 12 tuổi. Đó thực sự là một trải nghiệm mới mẻ. Tôi vốn rất thích nhạc không lời từ trước đó nhưng tôi chưa từng bị thu hút như vậy khi tôi được nghe Eric chơi guitar.

Khi tôi bước vào lứa tuổi teen, và bị cuốn vào những trở ngại mới, ý nghĩa mới trong cuộc đời, nhưng tôi vẫn tìm thấy một góc riêng trong âm nhạc và guitar. Sau khi chơi khoảng 1 năm, tôi đã nhận ra mong muốn của mình là theo đuổi sự nghiệp âm nhạc.

– Cây guitar đầu tiên của anh là guitar dây nilon do cha anh tặng vào năm 13 tuổi. Điều gì đã đưa anh tới với guitar từ khi tuổi còn nhỏ như vậy?

Một lần nữa, tôi nhắc lại đó là từ khi nghe Eric chơi “Cliffs of Dover”

-Anh đã làm thế nào để chuyển từ việc chơi guitar dây nilon tới việc nghe nhạc Shred(1)– vì sao anh thích nghe nhạc của Metallica và Joe Satriani(2)nói chuyện với anh nhiều như vậy?

– Oh, sự thực là tôi rất thích hard rock và metal trước khi tôi chơi guitar. Tôi đã rất hâm mộ Iron Maiden vào năm 8 tuổi, và Metallica vào năm 10 tuổi. Lý do duy nhất mà cây guitar đầu tiên của tôi là một cây guitar dây nilon đã qua sử dụng là bởi vì nó là cây rẻ nhất tôi có thể mua! Sau đó tôi đã mua một cây guitar điện ngay khi tôi có thể.

– Anh có bao giờ tưởng tượng mình chơi lead trong một band nhạc thrash metal tuyệt vời trong suốt những năm đó không?

– Ồ tất nhiên rồi! Tôi đã gia nhập rất nhiều band nhạc thời trung học và chúng tôi đã chơi rất nhiều bản cover và tôi cũng viết rất nhiều tác phẩm lúc đó. Chúng tôi đã chơi các tác phẩm của Rage Again The Machine, Dream Theater, Helmet, và vài band nhạc khác. Tôi thực sự nghĩ là mình sẽ chơi guitar lead trong band nhạc metal. Đôi lúc tôi đã đá bay ý nghĩ muốn làm một album nhạc điện tử….tôi không bao giờ nghĩ điều đó sẽ thành sự thực. Tôi đã có rất nhiều người bạn mà tôi muốn hợp tác cùng, thật vậy!

– Và sau đó, khi anh 16 tuổi, anh đã xem Preston Reed diễn. Làm thế nào mà màn trình diễn của ông ấy đã khiến anh muốn khám phá nhiều hơn về acoustic guitar?

– Tôi nhớ như in những kỷ niệm trong sự nghiệp âm nhạc của mình và đó là dấu ấn thứ hai trong sự phát triển của tôi. Được thấy Preston dường như là một điều không tưởng. Cách mà ông ấy sử dụng guitar vô cùng mê hoặc. Ông đã tune dây theo những tune rất kỳ quái, dùng tay trái nhấn trên cần đàn, và đập vào thùng đàn để tạo tiếng trống. Đó là tất cả những gì tôi muốn làm được trong sự nghiệp “làm nhạc” của mình. Từ lúc đó, chơi guitar lead dường như không phải là hướng đi để khám phá bản thân mình nữa. Tôi đã luôn yêu cấu tạo tuyệt diệu mà bạn có thể tìm thấy từ những hợp âm và sử dụng những tune mới giống như cách để tạo hợp âm mới, và có thể phối hợp với những âm thanh du dương.

– Anh đã bỏ học để theo đuổi việc học guitar. Anh đã tiếp tục theo học trường nào khi mà anh có thể là một học sinh đầy triển vọng?

– Tôi đã bỏ học khi tôi 16 tuổi và có bằng tốt nghiệp phổ thông sau một số bài kiểm tra. Về cá nhân mình, tôi không bao giờ thấy môi trường trong trường học thúc đẩy cho việc học. Tôi đã học rất tốt, nhưng tôi không thường xuyên tới trường. Tôi thích tự học hoặc theo một quy mô nhỏ, tôi luôn cố gắng để vào cao đẳng nhưng tôi chỉ học ở đó chính xác là 1 ngày. Dự định của tôi là trở thành một nghệ sỹ trình diễn, nhưng tôi cũng mong muốn trở thành một thầy giáo guitar.

– Anh còn nhớ kỷ niệm nào về buổi diễn trực tiếp đầu tiên của mình không?

– Buổi diễn trực tiếp đầu tiên của tôi là vào năm tôi 14 tuổi. Tôi chỉ mới chơi đàn trong 1 năm nhưng vài người bạn và tôi cùng nhau lập band nhạc và chơi tại buổi diễn tìm kiếm tài năng vào năm trung học. Chúng tôi quyết định cover “Enter Sandman” của Metallica nhưng có một vấn đề xảy ra: không ai trong chúng tôi có thể đảm nhận phần hát của James Hetfield. Vì vậy, cuối cùng chúng tôi đã chơi bản cover không lời bằng trống, bass, 3 guitar. Nó rất tệ so với những gì bạn tưởng tượng! Tôi đã rất căng thẳng và làm hỏng phần solo, nhưng chúng tôi cảm thấy mình như những ông hoàng và mọi người thích phần diễn của chúng tôi khi chúng tôi là những đứa trẻ chơi rock and roll khá tốt.

– Anh đã mất bao lâu để viết xong album đầu tay, Nocturne? Anh có học được điều gì từ đó để giúp mình chuẩn bị cho các album về sau không?

– Tôi nghĩ mình viết các giai điệu đó trong 3 năm. Tôi chỉ thực sự ghi âm chúng vì có một người làm việc trong cửa hàng âm nhạc muốn tôi phát hành CD. Tôi đã thực hiện và 1000 bản copy của đĩa CD đó đã được bán tại quán coffee và vài nơi nhỏ nhỏ khác mà tôi từng chơi vào năm 2001. Tôi không biết là mình đã học được nhiều đến vậy từ album đầu tay. Tôi vẫn thực sự ghét ghi âm. Tôi thích diễn trực tiếp hơn nhiều. Có vài thứ rất vô nghĩa trong việc ghi âm mà tôi thấy phiền phức.

– Khi nào mà anh bắt đầu chú ý tới việc tạo ra tầm ảnh hưởng với âm nhạc của mình?

– Thật sự mà nói thì, tôi vẫn cảm thấy khó khăn để nắm bắt được nó. Tôi vẫn không thể tin được làm thế nào mà mọi thứ đến được với mình. Vẫn có một phần trong tôi là anh chàng cố gắng kiếm tiền bằng việc dạy guitar và viết nhạc trong phòng ngủ. Tôi thực sự là một người cô đơn, không bao giờ có nhiều bạn gái hay quá nhiều bạn, nhưng tôi đôi nhiên được đông đảo người trên Internet biết đến và điều đó thực sự thay đổi cuộc đời tôi.

Được thấy các bình luận trên Youtube và Facebook thực sự gây ảnh hưởng lớn với tôi. Nhưng nếu có lúc tôi cảm thấy thật sự tự hào, đó là lúc tôi biết mọi người đặt tên con gái họ là Rylynn (trong album Art of Motion, 2005)

– Drifting là một trong những bài hát nổi tiếng nhất của anh. Anh nghĩ lý do nào mà nó đã chiếm một vị trí đặc biệt trong tim mọi người?

– Rất khó để nói chính xác được. Tôi đoán đó là do với vài người, có thể là lần đầu tiên họ khám phá nhạc acoustic guitar hiện đại. Đó không phải là tác phẩm đáng ngạc nhiên nhất tôi từng viết – ý tôi là, tôi đã viết nó vào những năm cuối tuổi teen, nhưng nó vẫn có phần giai điệu và đoạn percussive rất thú vị.

Một trong những sức mạnh của âm nhạc là khả năng tạo nên sự hoài cổ. Với một vài người, âm thanh đó đặc biệt đưa họ trở lại năm 2006. Đó có thể là một trong những video đầu tiên họ xem trên Youtube!

– Anh có nghĩ việc đăng tải nhạc lên Youtube là một trong những bước tiến thông minh nhất của mình?

– Ồ, đương nhiên. Vào lúc đó tôi đang là một giáo viên guitar tại một cửa hàng âm nhạc ở Topeka, Kansas. Tôi thường có cơ hội để biểu diễn nhưng người xem rất ít. Đăng video lên Youtube là một dấu ấn then chốt và với tôi nó có nghĩa là tới được với hàng nghìn người trên địa cầu. Đột nhiên tôi có cơ hội được chơi nhạc trên toàn thế giới. Từ đó tôi bắt đầu đi lưu diễn nhiều hơn, đưa việc trở thành hiện tượng Internet thành một nghề có thể hỗ trợ gia đình mình

– Thành công nào khiến anh tự hào nhất để nhắc tới và lý do là gì?

– Hiển nhiên đó là hai đứa con xinh xắn của tôi. Nhưng, trên hết, tôi muốn nói 4 điều tuyệt vời nhất với tôi là: được mở đầu cho Dream Theater, bởi vì họ là một trong những người ảnh hưởng lớn nhất với tôi những năm tuổi teen. Được chơi cùng Prince bởi vì anh ấy thực sự là một nhạc sỹ thiên tài. Được chơi cùng Don Ross, Preston Reed và Billy McLaughlin, 3 trong số 4 nghệ sỹ guitar có ảnh hưởng lớn nhất (tiếc là người thứ 4, Michael Hedges, đã qua đời vào năm 1997). Được chơi cùng Eric Johnson vì ông là người đưa tôi tới con đường âm nhạc.

– Cuối cùng, làm thế nào con đường âm nhạc của anh có thể định hình nên thành công của đĩa đơn Mythmaker?

– Thời gian trôi đi, tôi càng nhận ra mình đang dần tốt hơn trong việc khám phá ra điều mình mong muốn trong âm nhạc. Điều thú vị là, nó không hẳn chỉ xoay quanh acoustic guitar. Tôi cảm thấy giống như là sự rung động trong trái tim và tâm hồn mình và tôi không cảm thấy áp lực với suy nghĩ mình chỉ được viết nhạc solo guitar . Điều đó cũng tốt. Mãi mãi, tôi sẽ cố gắng hết sức để đưa những giai điệu giàu cảm xúc và ảnh hưởng tới mọi người muốn lắng nghe.

Người phỏng vấn: Claire Davies.

Mythmaker hiện được phát hành trên Amazon Anh, Andy McKee sẽ có tour diễn toàn cầu để quảnh bá cho đĩa đơn này trong suốt 2014, với 39 ngày tại Mỹ bắt đầu từ 16 tháng 9

Note:

(1) “nhạc shred” hay “shred guitar” là một phong cách (style) chơi guitar (giống như “classical guitar”, “blues guitar” …), chủ yếu dùng kỹ thuật để tăng tốc nabp certified canadian pharmacy

độ. Tuy nhiên, shred guitar được nhiều rocker ưa chuộng có lẽ là vì lối chơi khác lạ, tốc độ “bốc khói” với những kỹ thuật phức tạp để thể hiện tài năng.

(2) Joe Satriani là một nghệ sĩ ghi-ta rock người Hoa Kỳ, nghệ sĩ tiên phong có nhiều ảnh hưởng trong dòng nhạc rock hòa tấu)

_Lê Hồng Vân_

(Vietnam Fingerstyle Guitar Organization)

(Dịch từ http://www.musicradar.com/news/guitars/the-musical-evolution-of-andy-mckee-602410#null)

Lê Hồng Vân

Lê Hồng Vân

Leave a Replay